mình ổn rồi
Dạo vừa rồi mình tiêu cực dã man, vì mình đang challenge bản thân lúc đi tìm việc, và giờ I did it mọi người ạ. Để có thể đạt được điều này thì anh mình đã support mình cực kỳ cực kỳ nhiều. Nhiều hôm trong lúc ngồi sửa draft cho mình mà anh mình phải vừa an ủi vừa động viên vì sợ mình áp lực quá. Mình không nhớ biết bao nhiêu lần tắt điện thoại với anh xong mình ngồi khóc tu tu, vì mình biết anh mình kỳ vọng vào mình rất nhiều, và bản thân mình cũng vậy. Khóc xong, lau nước mắt xong mình lại ngồi sửa bài, và anh mình lại tiếp tục sửa cho mình. Mình nhớ hôm phỏng vấn với hội đồng, 18 phút trước khi vào phỏng vấn thì internet cả tòa chỗ mình bị hỏng. Lúc đó mình panic cực kỳ, nhưng may sao, mình vẫn đủ tỉnh táo để đăng ký 3G và join buổi interview đó. Giây phút nhận được cuộc gọi thông báo đỗ chương trình từ chị Lan Anh, mình khóc nức nở, vì mình biết rằng mọi nỗ lực của mình đã được đền đáp. Nếu mọi thành tựu trước đó của mình có thể là nhờ vào may mắn thì lần này, ngoài sự may mắn, đó