Posts

Tạm biệt 2024, cảm ơn và hẹn gặp lại!

Image
Vậy là 2024 đã sắp qua rồi. Nhìn lại những gì đã trải qua, mình thấy vui vì mình đã gain được nhiều thứ, nhưng cũng buồn vì mình mất đi một vài người, và một vài điều. Mọi người thì sao ạ? Có cảm thấy tiếc nuối mà cũng mong chờ 2025 như mình không?  Tròn 1 năm 4 tháng mình chân ướt chân ráo qua Nhật sống, gặp được rất nhiều người tốt, và cũng gặp không ít người làm cho cuộc sống của mình thật khổ sở. Tuy vậy, mình rất biết ơn vì những điều đã đến, mặc dù đôi khi mình vẫn thấy cuộc sống khó khăn quá, mình lại shut people out of my life. (không hề recommend mọi người làm vậy tí nào nha, vì mình burnt out một cách khủng khiếp trong những ngày vừa rồi, cứ khóc mãi không thôi, mà lại chẳng có ai bên cạnh mình, cũng may có gia đình và thằng em ngok nghek reach out tới mình, không thì chắc mình cũng phải khóc thêm vài bận nữa) Tháng 12 là một tháng rất có ý nghĩa với mình, và cũng là tháng buồn nhất trong năm. Đơn giản là vì những người mình yêu thương nhất đều nói lời tạm biệt với mình v...

[2024 Year end updates] New term, new team & my life recently

Image
Và thế là 2024 sắp kết thúc rồi mọi người ạ, tui thật sự bị shock vì thời gian trôi qua nhanh quá. Mới ngày nào tui còn 20 tuổi, giờ đã chuẩn bị bước sang tuổi 25 rồi.  Không biết mọi người có như tui không, nhưng mà với 1 đứa sinh năm 2000 như tui, 2024 nghĩa là 24 tuổi, còn 2025, tức là bước qua 25 rồi, nó có một cảm giác thật kỳ lạ ấy.  Tui thích năm 2024 lắm, vì 24 là ngày sinh của tui, cũng như là ngày sinh của rất nhiều người mà tui yêu quý. Năm nay cũng là một năm (như mọi năm khác) mà tui làm được rất nhiều điều khiến tui happy. Nhưng mà thui, để dành câu chuyện tổng kết năm tới cuối năm âm lịch nhé, giờ tui update cuộc sống gần đây cho mọi người ạ. Cảm ơn vì luôn ngồi đọc blog của tui, tui iêu quý mọi người lắm lắm!!  Chuyện là từ hồi tháng 9 tui mới chuyển qua 1 team hoàn toàn mới ở công ty, nó gần như thay đổi hoàn toàn cuộc sống của tui luôn á. Mọi thứ đang từ tiếng anh bỗng dưng chuyển qua tiếng nhật hoàn toàn, và nội dung công việc cũng khác hẳn. Từ khi vô t...

Mở lòng mình ra nhiều hơn

Image
 Tuần trước mình kiệt sức bao nhiêu thì tuần này mình vui vẻ và tràn đầy sức sống bấy nhiêu mọi người ạ. Tuần này sức khỏe của mình ổn định hơn nhiều, không thấy buồn ngủ mệt mỏi như trước, mà thấy khỏe hơn nhiều á, chắc tại mình ăn ngủ kỹ, tự chăm lo bản thân và có nhiều connection với mọi người xung quanh hơn.  Tuần trước mình bảo sếp là mình thấy lost quá, cần lắm một vài lời khuyên từ sếp. Vậy là sếp coi lịch, kêu m gặp t luôn thứ 2 tới đi. Vừa bước vào phòng phát sếp hỏi, rồi m làm sao có vấn đề gì. Mình kêu là ôi em lost quá sếp ơi em chẳng biết bắt đầu từ đâu làm cái gì bây giờ!!!! Vậy là ổng dành 30p ngồi nói chuyện với mình về kinh nghiệm của ổng. Mặc dù nghe cũng hơi nhàm r á=))) nhưng mà giờ nghe ổng nhắc lại mình cũng hơi yên tâm, rằng ok ai rồi cũng có những lúc chông chênh không biết mình nên làm gì tiếp theo, những lúc như vậy chỉ cần làm việc chăm chỉ, cố gắng hết mình, để rồi khi có cơ hội là có thể chộp ngay lấy. Những lúc như thế này thì thật sự là mình rất ...

Mình dạo này

Image
Từ mãi tháng 1 tới giờ mình mới mở chiếc blog này ra.  Vậy là nửa năm đã trôi qua rồi đó, mọi người dạo này thế nào rồi ạ?  Mình đang trải qua quarter life crisis nên đang cảm thấy lạc lõng, bơ vơ, mông lung vô cùng. Mỗi ngày mình đều tự hỏi bản thân là mình đang làm gì, tại sao mình lại ở đây, và rồi tương lai mình muốn cái gì. Mỗi sáng thức dậy mình đều cảm giác như mình đang ngồi trên một con thuyền nhỏ bé giữa đại dương mênh mông rộng lớn, tất cả những người mình yêu thương đều chỉ có thể đứng ở bến cảng đợi mình tìm đường về với họ.  Ngày nào cũng như ngày nào, mình đều vỗ vai an ủi bản thân rằng: "Better days will come". Mình nhớ về những ngày mình đứng trên bờ biển ở Barcelona, đi lang thang dọc Interlaken, đi ăn Gelato ở Rome, nhớ về những lúc mình ngồi nghe bố tâm sự chuyện công việc, ngồi cáu gắt với mẹ nhưng mẹ vẫn yêu thương dỗ dành, ngồi nhìn ông với bố thì thầm, nhìn mẹ cho ông ăn, hay những lúc bà nội cầm tay mình mỗi lần mình trở về với bà, mình lại hy vọn...

Bye bye grandpa i love you

Image
Dec 30 Ông ngoại mình mất cũng hơn 1 tuần rồi, nhưng mình vẫn chẳng thể tin nổi điều đó vừa xảy ra. Mình chẳng kể với ai về điều này, bởi mình vẫn chẳng thể chấp nhận rằng ông mình đã mất rồi.  Hôm nay ngồi lục ảnh trong máy, tự dưng mình thấy một pic mà mẹ chăm ông ăn cháo, ông ngồi dậy, mắt mở to, và trông cũng rất khỏe (so với tình trạng bình thường của ông mình). Mẹ và ông đều mỉm cười, trông rất hạnh phúc. Trước lúc ông mất, người ông gầy nhom, vì ông chẳng thể ăn được gì cả tháng trời. Lúc ông mất, vì bận việc nên mình cũng không nghỉ việc để về với ông được, nghe thật buồn cười, cho tới giờ mình vẫn tự trách tại sao mình lại không chọn quay về nhà vào thời điểm đó. Mình cũng không nói với sếp, cho tới vài ngày sau, lúc sếp mình biết, nhắn tin hỏi m có vấn đề gì, lúc đó mình mới bật khóc giữa lớp học tiếng nhật. Cả tuần đó, mắt mình sưng húp, vì đêm nào mình cũng khóc, mình còn mơ thấy cả ông mình nữa. Dù bản thân mình biết đây là điều chắc chắn sẽ xảy ra, không sớm thì muộn,...

my "stupid" yet caring sibling

Image
This time of the year was one of the hardest times that I have ever experienced. Yet I have my dear brother by my side, which makes me so grateful and happy about it.  My brother just left a few minutes ago to catch a train back after 2 days staying here helping me out.  Recently, I have just relocated to Tokyo to start working in my new company. Thus, I had to find a house to live in within 1 month. For many other colleagues, this is not quite a problem, but for me, for many factors, both internal and external, I faced a lot of troubles since Japanese people are not so easy to let people live in their houses.  During the process of finding a house and moving into my new apartment, my brother always supported me and helped me with lots of things. I had never imagined that he could do so many things for me and worry about me that much. But as for now, I am so grateful when I have a brother who would love me and protect me no matter what.  I like looking at my brother ...

i hate every war on this planet

Image
Dạo này mình mới đọc xong vài cuốn sách và xem một bộ phim về chiến tranh (một cách trùng hợp). Mấy ngày nay cũng gần ngày 27/7 nên mọi người xung quanh cũng chia sẻ với mình khá nhiều về chiến tranh ở Việt Nam ngày xưa. Trước đây, chiến tranh đối với mình là một topic rất emotional và mình thường không tìm hiểu nhiều lắm. Song, dạo này, mình dành thời gian đọc nhiều sách hơn và trùng hợp là những cuốn sách mình đọc đều có nhắc tới chiến tranh ở Phillipines, Hàn Quốc, và Đức, etc. Có những cuộc chiến chỉ diễn ra vài năm thôi nhưng đã để lại bao nhiêu các thể loại hậu quả cho con người. Mình thấy có những người dành cả đời để hàn gắn nỗi đau do chiến tranh gây ra, có người dành nhiều năm tự dằn vặt vì bản thân đã giết người, và cũng có người chẳng bao giờ quay lại sau chiến tranh nữa.  Năm ngoái lúc qua Czech thăm bác Huấn, khi về, đợi ở ga trung tâm, mình thấy có những gia đình người Ukraine mang vác vali, bỏ lại tất cả mọi thứ để di cư sang một đất nước khác lánh nạn. Lúc đó sống ...