[Mình và những ngôi nhà của mình]
10 ngày nữa mình sẽ về VN. Lúc nói thế với mọi người, ai cũng vui, trong khi mình thì không hiểu bản thân mình đang cảm thấy như thế nào nữa. Mình đã khá quen với cuộc sống ở Đức, tới mức mà mình có thể nói căn phòng ở Vogeliusweg 26.2.1.3, Paderborn đã trở thành ngôi nhà thứ hai trong cuộc đời mình. ảnh chụp ở Vương cung, Czechia Ngày trước thuê nhà ở Hà Nội, mình chưa bao giờ coi đó là nhà mình, vì một tuần chắc mình ở Hà Nội 3 ngày, 4 ngày còn lại là về nhà mình ở Hưng Yên. Duy Độ đi xa nhà từ lúc mình mới vào Ngoại thương học nên gia đình mình thường chỉ có ba người, bố mẹ và mình. Bố mẹ, ông bà, các bác và anh chị em họ thương mình tới mức cứ hễ rảnh rang là mình lại muốn về nhà. Chắc đứa nhóc nào lên Hà Nội rồi cũng như mình nếu trong nhà được cưng chiều tới vậy. Mình chỉ coi căn phòng thuê ở Đội Cấn là một điểm dừng chân tạm thời, chứ nó chưa từng là nhà mình. Chắc lý do duy nhất làm mình tiếc nuối khi phải chuyển đi khỏi căn phòng ấy là vì có Ly, người mà mình coi là một phần